Đã từng thức rất khuya cày phim, giờ mình “tịnh tu” cứ đúng 11 giờ đêm là đi ngủ
Mình từng nghĩ thức khuya cày phim là điều gì đó rất xịn sò, nhưng giờ mình lại tự giác đi ngủ sớm các bạn ạ.
Thức khuya cày phim là thú vui của nhiều người, mình cũng thế các bạn ạ. Đã dính vào rồi là hơi bị cuốn luôn. Mình thức khuya từ lúc học cấp hai đến giờ, tính ra chắc cũng hơn mười năm rồi, đương nhiên phần nhiều là vì xem phim. Thế rồi gần đây, khi bắt đầu đi làm, tất bật với công việc hàng ngày làm mình thấy khó thức khuya hơn vì đuối, cứ tầm 11 giờ là mắt díp lại không mở lên nổi. Cứ thế, mình kê gối ngủ mất lúc nào chẳng hay.
Hồi còn đi học mình không thích mấy đứa bạn đi ngủ sớm đâu, có chuyện gì hay cũng chẳng thấy người đâu mà kể
Nhớ hồi học cấp hai, mình không ưa được những đứa quá quy củ, cứ 10 giờ đêm là cuốn chăn cuốn gối đi ngủ. Nghe ngang ngược thật nhưng tính mình cứ bướng bỉnh khó chịu vậy ấy. Nguyên do thì cũng đơn giản lắm, vì mình hay đi hóng chuyện, có tin gì hay mình cũng muốn chia sẻ với bạn bè. Bạn cũng biết là ban đêm, đặc biệt là 12 giờ khuya, đây là khung “giờ linh” mà bao nhiêu cái tin giật gân, bốc phốt bay tá lả. Thế mà lúc đó muốn đi nhiều chuyện thì bạn mình đâu, tụi nó đi ngủ hết rồi. Thế nên đứa nào thức khuya được giống mình là mình quý lắm.
Thường thì mình sẽ làm bài tập ngay khi đi học về, làm một lèo chắc cũng tới 9 giờ tối, ăn uống rồi tắm rửa xong cũng tầm giờ lên giường, nhưng kỳ lạ là tới giờ đó mình tỉnh như sáo vậy các bạn ạ. Thế nên mình phải kiếm cái gì đó để xem, và còn gì hợp lý hơn cày phim cơ chứ, bởi hỏi sao mà đêm nào mình chẳng thức khuya. Vậy là mọi đêm như một, mình thức tới tầm 1 giờ sáng mới đi ngủ.
Đã từng có lúc, cho dù mệt cỡ nào mình cũng sẽ xem phim rồi mới mãn nguyện chìm vào giấc ngủ
Thấy mình cứ thức khuya cày phim vậy ba mẹ mình cũng lo, cũng “lùa” mình đi ngủ dữ lắm. Nhưng mà càng làm thế mình lại không ngủ được, kiểu như mình đã quen với lối sống đó rồi, nhất thời bảo mình thay đổi thì khó lắm. Dù nằm trong phòng tắt hết đèn mình vẫn thấy trằn trọc, luôn thiếu thiếu một thứ gì đó, vậy là cuối cùng mình vẫn phải lén mở phim lên xem.
Nhớ những ngày gần kỳ thi là mình học căng nhất, ngồi học đến khuya luôn mà vẫn chưa được xem một tập phim nào. Lúc đó dù là đuối lắm rồi nhưng mình vẫn không đành lòng đi ngủ, vì làm thế mình thấy rất có lỗi với bản thân. Học vất vả cả ngày không thưởng cho chính mình tí nào, cảm giác đó khiến mình khó vào giấc lắm các bạn ạ. Do vậy, mình hình thành một thói quen, dù mệt đến đâu thì cuối ngày vẫn phải tìm cái gì đó thư giãn rồi mới mãn nguyện kê cao gối ngủ.
Lúc đó thức khuya thấy cũng bình thường, sáng dậy mình vẫn khỏe re đến trường, chiều về còn học thêm rồi tối ngồi làm bài, thấy người mệt thôi chứ cũng không có gì bất thường. Nghĩ lại mình thấy ngưỡng mộ sức khỏe của mình lúc đó ghê. Đến lúc đi làm, mình mới hiểu vì sao ba mẹ hay bắt mình đi ngủ sớm. Vì cái giá của việc thức khuya nó không đến ngay một lúc các bạn ạ.
Thức khuya lâu ngày cộng với ngủ ít mà mình thấy khó tập trung hơn, sức khỏe cũng yếu đi nhiều
Cái gọi là mình muốn nhưng không thể làm chắc là như tình cảnh của mình hiện tại. Vì bây giờ, dù muốn thế nào mình cũng không thức khuya cày phim thường xuyên được như hồi đó nữa. Thức xong là hôm sau mình đuối hẳn, khó tập trung, nhức đầu và tim đập nhanh,…nói chung là “bị vật” cả ngày. Vậy nên bây giờ 11 giờ đêm là mình đi ngủ luôn rồi, để còn giữ sức khỏe.
Hồi nhỏ mình ít bệnh vặt lắm, mà giờ cứ trở trời là mình cảm nhẹ, hay bệnh vặt nữa, vận động thì lại mau mệt. Mình nhớ có nhiều hôm đi làm về, nằm xuống là mình ngủ ngay chứ chẳng xem được tập phim nào hết, dẫu cảm giác thiếu thiếu khó chịu vẫn còn đó, nhưng nếu không ngủ là ngày hôm sau mình khỏi đi làm luôn.
Thức khuya không khiến bạn yếu đi ngay lần đầu, mà nó giống như một hạt sạn, qua thời gian dần lớn lên, lúc đó cái hại của nó mới rõ ràng. Chứ mới thức khuya thì mình sẽ bị cuốn vào cái không khí yên bình và nhập tâm ban đêm khi xem phim ấy, cuốn đến không dứt ra được luôn.
Lòng này vẫn thế, chỉ là “tuổi già ập đến” khiến mình gác lại sở thích thức đêm
Ngoài sức khỏe ra thì là vấn đề nhan sắc, mình thấy câu “thức khuya mau già” của các cụ hay nói thật ra cũng đúng lắm. Lúc còn nhỏ nhỏ mình thức khuya thường xuyên thì mặt vẫn tươi tỉnh, giờ thức khuya 2 ngày liền là mắt sưng húp luôn, còn có quầng thâm nữa, nhan sắc tàn phai không phanh. Đối với một đứa con gái như mình thì đúng là bi kịch các bạn ạ.
Vậy nên bây giờ, mình ít khi nào thức khuya lắm, dù vẫn rất muốn cày phim trong cái không khí tối tối, chill chill như thế. Không chỉ vì bảo toàn nhan sắc, mà còn để đảm bảo sức khỏe của mình không tụt dốc nữa. Chứ cứ tiếp tục thói quen như hồi còn đi học chắc qua mấy năm nữa mình như già đi chục tuổi luôn, còn chẳng biết sinh ra bệnh gì.
Mình viết bài này vì nghĩ rằng, bây giờ đám tụi mình làm “cú đêm” nhiều lắm, cơ mà dù thế nào thì sức khỏe là trên hết nha. Bạn có cày phim hay chơi game cũng giữ chừng mực nhé, thấy cơ thể mệt mệt, khó chịu thì tốt nhất là nên thư giãn và sắp xếp đi ngủ sớm. Sở thích là một chuyện, nhưng hãy lắng nghe nhu cầu của cơ thể mình nữa nghen.
Cảm ơn bạn đã quan tâm đến bài viết này và chúc bạn có một ngày tuyệt vời nhé!
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như: