Ghiền thiết bị thông minh và internet, mình vẫn giữ nguyên tắc không ôm điện thoại khi đi chơi
Mình là một thanh niên ghiền thiết bị thông minh mấy bạn ạ. Thường thì mắt mình cũng dán vào màn hình cả, nếu không là máy tính thì sẽ là điện thoại và TV. Tuy nhiên hễ bước chân ra khỏi nhà để đi chơi thì mình như biến thành một con người khác vậy, điện thoại của mình hầu như luôn nằm im trong túi quần, chỉ trừ khi có việc gấp hoặc cần phải liên lạc thôi.
Mình từ nhỏ đã quen với máy tính, lớn lên một chút mình ghiền luôn điện thoại
Như mình đã kể trước đây nhiều lần (nhưng lần này vẫn kể lại tiếp cho bài viết nó trọn vẹn) thì mình bắt đầu tiếp xúc với thiết bị thông minh (cụ thể là máy tính) từ hồi những năm đầu cấp 2. Thời đó thì điện thoại thông minh chưa phổ biến như bây giờ, đối với mình thì chỉ có máy tính mới là chân lý mà thôi. Mình dần làm quen với máy tính và internet, sử dụng chúng ngày một thành thạo hơn, thế rồi mình ghiền chúng và ăn ngủ cùng chúng.
Đến khi mình có cái smartphone thì mọi chuyện lại càng đi xa hơn nữa. Từ đó mình có thể dùng thiết bị thông minh mọi lúc mọi nơi, từ lúc ăn cơm đến khi đi ngủ, thậm chí đi toilet mình cũng phải xách cái điện thoại theo luôn. Đến giờ thì mình vẫn vậy, vẫn ghiền thiết bị thông minh và internet khá nặng, hễ buông máy tính ra là mình sẽ cầm lấy cái điện thoại ngay.
Ghiền thiết bị thông minh là vậy nhưng hễ đi ra ngoài chơi là mình dẹp điện thoại luôn
Ghiền là vậy, nhưng mỗi khi đi ra ngoài chơi thì mình hầu như không bao giờ bấm điện thoại khi cần thiết, cứ như trở thành một con người khác vậy. Nghe có vẻ mâu thuẫn đấy, nhưng đối với mình thì nó lại cực kỳ logic mấy bạn ạ. Sở dĩ mình hạn chế dùng điện thoại khi ra ngoài chơi thì nó cũng nhiều lý do.
Lý do thứ nhất và thể đã ra ngoài chơi với người khác mà cầm cứ cắm đầu vào điện thoại thì mình thấy nó cứ bất lịch sự thế nào ấy, kiểu như mình thà nhìn cái điện thoại còn hơn nhìn mặt người ta vậy. Và tất nhiên, mình không làm vậy với người khác thì mình cũng không thích người khác làm vậy với mình.
Lý do thứ 2 là đối với mình thì cuộc sống này còn quá nhiều thứ đáng quan tâm hơn là cái màn hình điện thoại, ví dụ như cảm xúc của người đối diện nè, những điều mới mẻ để trải nghiệm nè, những khoảnh khắc đẹp và đáng nhớ… và còn nhiều, nhiều thứ nữa lắm.
Hình chính chủ chụp vội lúc điện thoại báo 2% pin của mình
Lý do cuối cùng là vì ngoài nghiện thiết bị thông minh và internet thì mình còn nghiện thiên nhiên nữa. Cứ mỗi cuối tuần là mình sẽ lại lết đi chơi xa, đi câu cá. Và những lúc như thế mình không còn hứng thú lò mò vào mấy thứ đồ điện tử nữa.
Tất nhiên, cũng có những lúc mình lấy điện thoại ra để check tin nhắn, gọi điện cho bạn bè các kiểu, dò Google Map và chụp hình lại những khoảnh khắc hay ho, kiểu kiểu vậy. Nói chung là nếu không có chuyện gần kíp thì mình sẽ chẳng lôi điện thoại ra làm gì cả. Thật ra chuyện không cắm đầu vào điện thoại trong những lúc đi chơi đối với mình cũng không hẳn là nguyên tắc nữa, đó là chuyện mà mình thật sự muốn làm và mình chẳng cần một nguyên tắc nào để làm được chuyện đó. Và mình cảm thấy hài lòng với cách sống như vậy.
Mình không hề chối là mình nghiện thiết bị thông minh, nghiện kinh niên luôn là đằng khác, nhưng ít nhất thì mình không để chúng làm chủ cuộc sống của mình. Thiết bị thông minh có thể là một phần trong cuộc sống của mình nhưng nó chưa bao giờ là tất cả. Bước chân ra khỏi nhà, khỏi công ty là mình sẽ bỏ lại thế giới ảo phía sau để tận hưởng thế giới thực – nơi có bạn bè và những trải nghiệm khó quên – theo cách trọn vẹn nhất.
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như: