Google Maps đôi lúc có “ngâu xi” nhưng với cái chân đi như mình thì nó chính là phát minh thế kỷ
Mình là một thanh niên dùng Google Maps rất nhiều và cũng từng chứng kiến nhiều pha xử lý đi vào lòng đất của nó. Tuy nhiên không thể phủ nhận một điều là nhờ có nó mà mình như sở hữu siêu năng lực để đến mọi nơi cần đến, bằng một cách dễ dàng hơn rất nhiều so với ba mẹ mình ngày xưa. Dù vẫn còn cần phải hoàn thiện để tốt hơn từng ngày nhưng chắc chắn rằng nó của ngay lúc này đã là ứng dụng hữu ích nhất mà mình từng biết đến rồi.
*Nói trước là Google chẳng trả cho mình đồng bạc nào để viết bài viết này đâu nhen, tại vì nó thật sự đem lại lợi ích cho mình và vì mình tin rằng nó cũng có thể giúp ích cho bạn đọc của mình nên mình viết, vậy thôi.
Đã từng có một thời Google Maps chỉ mang giá trị tham khảo sương sương
Ở đâu không biết chứ ở Việt Nam cách đây tầm 7-10 năm thì smartphone vẫn chưa được phổ biến đến mức ai cũng có như bây giờ, mà dù có đi nữa thì mình thấy chẳng có mấy ai tin vào Google Maps trên smartphone mấy bạn ạ. Ba mình hồi đó cũng đi nhiều, với một chiếc xe Dream ông có thể chở cả nhà 4 người đi khắp nơi hoặc đi nhậu với bạn bè ở xa hàng trăm km, đúng kiểu phượt thủ chuẩn mực của thế hệ trước luôn. Hồi đó ba mình cũng có một cái iPhone 3, cũng biết đến Google Maps nhưng mình chẳng thấy bao giờ ông lôi ra dùng cả.
Đối với ba mình thì bản đồ nó nằm trong trí nhớ, và nếu không có ở đó thì hoàn toàn có thể tìm thấy ở mấy bác xe ôm. Mà đúng thật là Google Maps thời đó chán lắm, toàn chỉ bậy bạ thôi mà sai số còn lớn nữa. Nói chung thì nó cũng chỉ mang tính tham khảo sương sương như cái bản đồ giấy truyền thống mà thôi, ở đâu không biết, mấy bạn thấy sao mình cũng không biết chứ cảm nhận của mình ở Việt Nam là vậy.
Đến thời mà mình có một chiếc xe máy riêng cách đây 5 năm thì mình cũng chẳng dùng đến nó mỗi khi đi xa bao giờ, toàn là dùng cách truyền thống thôi. Dù sao dân miền Nam cũng dễ thương và mến khách, suốt gần 2 năm sau đó mình đi khắp muôn phương chẳng bao giờ có chuyện hỏi đường mà người ra đòi tiền hay khó chịu bao giờ. Biết thì người ta sẽ chỉ cho mình rồi mình cảm ơn, không biết thì thì lắc đầu rồi nhìn nhau cười vui vẻ, chào nhau một cái rồi mình lại tiếp tục đi. Lúc đó mình cũng không thấy Google Maps cần thiết lắm mấy bạn ạ.
Đến sau thời gian đó, khi mà công việc của mình bắt đầu yêu cầu có mặt ở những điểm công tác khác nhau và đúng giờ thì mình bắt đầu thấy Google Maps cần thiết. Dù sao thì cái kiểu vừa đi vừa hỏi đường cũng có chút rủi ro về thời gian khi mà mình vừa đi vừa dò đường, với lại không phải ai cũng chỉ đúng. Vậy là mình gắn một cái giá đỡ điện thoại lên xe và từ đó mình thân thiết hơn với công cụ dò đường phổ biến nhất thế giới.
Và đến khi dùng nhiều rồi mình mới thấy chuyện Google Maps không đáng tin cậy đã là của nhiều năm về trước. Tất nhiên là nó vẫn cần được hoàn thiện ngày càng nhiều hơn nhưng ít nhất thì nó đã đủ tốt để mình tin tưởng rồi.
Cái ứng dụng chỉ đường này tuy lâu lâu có dắt mình xuống ruộng, băng rừng nhưng nhìn chung là mình vẫn luôn giúp mình đến được nơi cần đến
Khoảng hơn 3 năm nay, mỗi lần đi đâu đó xa xôi một mình là mình lại gắn cái điện thoại lên giá đỡ rồi cứ thế mà đi, bạn bè họ hàng có mấy người còn tưởng mình siêng năng tối chạy xe ôm công nghệ để kiếm thêm thu nhập. Mình nào có siêng năng như thế, chẳng qua là mình lười phải đi sớm để trừ hao thời gian tìm đường nên mình gá cái điện thoại lên rồi bật map để đi sát giờ không sợ trễ thôi.
Mà tính ra thì đến cái thời mình bắt đầu dùng Google Maps nhiều thì nó cũng đáng tin cậy hơn rất nhiều so với thời ba mình còn chở mình đi phượt rồi mấy bạn ạ. Thường thì đường trong Sài Gòn nó hầu như không chỉ sai bao giờ. Nếu quy ra một số cho dễ hình dung thì mình sẽ nói cho mấy bạn biết là mình tin tưởng nó 100% luôn.
Chỉ có một lần duy nhất nó chỉ mình tào lao thôi. Lần đó mình từ Tân Phú đi Quận 9 để gặp một cô bé đáng yêu mà mình quen trong tính năng Hẹn Hò trên Facebook. Ừ thì Map nó cũng chỉ mình đến được nơi cần đến, mỗi tội nó bắt mình chui hẻm hơi nhiều, hẻm thì tối mà đường còn dằn nữa. Đặc biệt là mình còn đi qua một con hẻm mà người ta đang chơi bầu cua nữa. Có nhiều ông anh nhìn khá quạu, mình đi ngang cứ sợ người ta đấm cho mấy nhát thôi. Sau khi gặp cô bé đó thì ẻm mới chỉ cho mình một tuyến đường dễ đi hơn nhiều, toàn đường lộ và chỉ vài ba ngã rẽ là tới. Nghĩ mà tức cái mình với thằng “Google Mập” này thiệt chứ. Nhưng mà thôi dù sao nó cũng giúp mình không trễ hẹn nên mình tha thứ vậy.
Ở mấy vùng nông thôn thì “Mập” nó ngáo hơn chút đỉnh, khiến mình mỗi lần đi câu cá ở xa thành phố là không dám tin tưởng nó tuyệt đối. Có những hôm nó chỉ mình đi băng rừng, băng bãi phế liệu, băng ruộng. Ghê rợn hơn là có lần mình đi đập Bàu Cạn để câu cá ngựa nam thì nó chỉ mình đi đường vòng hơn 25 cây số chỉ vì nó không biết qua phà. Hên là mình biết đường đại khái nên qua phà rồi mới bật nó lên. Mấy lần như thế mình cũng bực, nhưng được cái là khi mình vòng đường khác nó cũng hiểu ý mà chỉ mình tuyến đường tiếp theo, cũng giúp mình đến được nơi cần đến.
Nhìn chung thì dùng Google Maps cũng khá là đáng tin cậy. Tuy không phải là toàn năng nhưng nó luôn cung cấp cho mình những thông tin hữu ích. Khi có những thông tin đó cộng với “kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm” của mình sẽ tạo nên một sức mạnh đủ để đưa mình đến mọi nơi cần đến, cho mình sự tự tin trong mọi chuyến đi.
Phổ biến, dễ dùng, miễn phí và ngày càng đáng tin cậy, Google Maps là “kim bài miễn lạc” của những tâm hồn thích xê dịch
Nãy giờ mình chỉ nói khả năng chỉ đường từ A đến B của “thằng Mập con và Google” mà thôi, nhưng đó vẫn chưa phải là toàn bộ khả năng của nó. Nó còn biết chỗ nào có quán ngon và được review tốt, chỗ nào có view đẹp chụp hình OK, chỗ nào cắm trại được, chỗ nào có cây xăng, trạm dừng. Thậm chí nó còn biết khách sạn, nhà nghỉ hay ho để bạn có những phút giây tuyệt vời cùng người yêu nữa (mình FA nên mình không biết nha). Tính ra thì nó có khi còn xịn sò và hữu ích hơn cả cái Bản Đồ Đạo Tặc trong Harry Potter ấy chứ, ít nhất là với dân phượt thủ. Miễn là biết tận dụng nó một cách hợp lý thì nó sẽ là tấm “kim bài miễn lạc”. Đối với cần thủ như mình thì các lớp bản đồ của “Mập” còn giúp mình điểm có địa hình thích hợp để câu cá nữa.
Từ góc nhìn của mình thì Google Maps chính là một trong những điểm khác biệt lớn nhất trong hành trang đi phượt của thế hệ phượt thủ Gen Z như mình so với thế hệ của ba mình ngày xưa. Với việc smartphone hiện nay đã cực kỳ phổ biến, giá mạng di động lại rẻ ở Việt Nam thì Google Maps là công cụ mà hầu như ai cũng có thể tiếp cận và sử dụng một cách dễ dàng. Từ đó nó có thể giúp bất kỳ ai đến bất kỳ đâu trên bất kỳ phương tiện nào. Đôi khi mình cũng thấy nó hơi “ngâu xi” nhưng trong lòng mình thì nó đúng là phát minh của thế kỷ mấy bạn ạ.
Trên đây là đôi dòng tâm sự của mình về ứng dụng chỉ đường phổ biến nhất quả đất. Hy vọng đã mang đến cho các bạn những câu chuyện thú vị và một góc nhìn hay ho. Cảm ơn các bạn vì đã quan tâm theo dõi và chúc các bạn luôn an toàn và hạnh phúc trên mọi cung đường.
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như:
- Theo đuổi một thể loại câu cá độc lạ, mình cầm chuột chẳng bao giờ biết mỏi tay
- Có những điều khiến game giả lập câu cá dù cố cỡ nào vẫn “ảo lòi” đối với dân câu cá thực thụ