Trong thời đại của smartphone và máy tính, đã bao lâu rồi bạn không dậy sớm đón bình minh?
Bình minh là mỹ cảnh trong nhân gian, nó xa tận chân trời mà cũng gần ngay trước mắt. Nó gần vì diễn ra mỗi ngày, ai cũng có thể thấy được, còn xa là vì nó chỉ dành cho những người có thể dậy từ lúc mặt trời chưa mọc mà thôi. Trong cái thời đại của smartphone và máy tính này, thức khuya ngày càng dễ và dậy sớm thì mỗi lúc một khó khăn hơn. Vậy cho mình hỏi đã bao lâu rồi bạn không dậy sớm đón bình minh?
Dưới đây là đôi dòng tâm sự của mình về việc đón bình minh trong thời đại của công nghệ thông tin. Nếu các bạn có nhã hứng thì bật chút nhạc chill lên rồi ngồi nghe mình tâm sự với nhé!
Đón bình minh đã từng không phải là chuyện khó
Trong 2 năm trở lại đây mình đã từng rủ nhiều đứa bạn thức vào lúc trời chưa sáng để đi câu cá với mình, sẵn đón bình minh luôn. Và chưa bao giờ mình nhận được lời đồng ý ngay lập tức cả (toàn phải dụ dỗ đủ kiểu mới xong). Thay vào đó thì tụi nó đều hỏi ngược lại mình 1 câu, đó là “đi chi sớm dữ vậy mạy”. Có lẽ nếu đây là vài chục năm trước thì mọi chuyện đã khác rồi.
Mình nghe kể ở cái thời ba mẹ mình còn đi học thì việc thức dậy từ lúc trời mới tờ mờ sáng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả. Thời đó người ta thức sớm lắm. Một phần là vì thời bao cấp còn khó khăn, người ta dậy cho sớm để làm được nhiều công việc hơn, học được nhiều hơn rồi từ đó cải thiện cuộc sống. Một phần nữa có lẽ là do thời đó chưa có thiết bị điện tử tiên tiến như bây giờ để giải trí nên ít có thứ gì hấp dẫn để người ta thức khuya thường xuyên.
Trong ký ức của mình cách đây tầm 15 năm thì khoảng 9 giờ đêm thôi Sài Gòn cũng đã vắng rồi và tầm hơn 10 giờ thì gia đình mình cũng đã say giấc. Có những khi mình thức dậy từ tận 4-5 giờ sáng, bật tung cửa sổ để đón những hạt nắng đầu tiên.
Ngày thường mình ôm máy tính với điện thoại tới khuya, làm sao mà đón bình minh được?
Giờ thì mọi chuyện khác xưa, mình thường ngày cũng không còn dậy sớm như vậy nữa. Để mình kể cho mấy bạn lịch trình sinh hoạt của mình nhé, mặc dù nó không được lành mạnh cho lắm.
Thường ngày mình ngủ đến tận 8 giờ sáng, mở mắt ra không kịp tập thể dục hay làm gì cả đã phải đánh răng rửa mặt, sửa soạn, ăn sáng rồi chạy lên công ty. Hôm nào tập trung làm việc thì khoảng 6h là xong xuôi, xách mông về nhà. Còn hôm nào cà kê lê lết trên Facebook, Instagram, Youtube, Netflix… thì mình phải về nhà làm tiếp, có khi cày đến tận 9-10 giờ mới hết việc. Sau đó thì mình đi ăn tối rồi chơi game, xem phim giải trí các kiểu, lâu lâu lướt “mèo đen” với “vịnh cướp biển” chơi. Quay qua quay lại đã qua 12 giờ đêm, và thường thì mình sẽ ngủ lúc 1 giờ sáng, rồi lại phải đến tận 7h30-8h sáng mình mới mò dậy được.
Muốn dậy sớm ngắm bình minh như hồi xưa thì tầm 10 giờ mình phải đi ngủ, phải kiêng điện thoại và máy tính nhưng mà chuyện đó mình chưa làm được. Các thiết bị như smartphone và máy tính, khi kết nối với internet sẽ đem đến nguồn nội dung giải trí quá hấp dẫn để mình có thể chối từ, nào là game, phim ảnh, mạng xã hội, thông tin thú vị và vô số thứ khác nữa. Đi làm về mệt, được chơi game, xem phim một tí là nó lại vui vẻ lên ngay. Và mình tin rằng rất nhiều bạn cũng có cùng suy nghĩ với mình. Trong cái thời đại này thì màn đêm có tối tăm cỡ nào cũng khó mà lôi mình đi ngủ được.
Cái không khí trong lành và ánh nắng ấm áp lúc mặt trời vừa lên thì tất cả chúng ta, miễn không phải ma cà rồng thì cũng đều thích cả. Nhưng vấn đề là hiếm người tự dậy nổi giờ đó để đón ánh bình minh thôi.
Từ một thói quen thuở nhỏ mà dù lười dậy sớm, mỗi tháng mình vẫn thường đón bình minh 2 lần
Theo lẽ thường thì một thanh niên như mình sẽ chẳng bao giờ được thấy ánh nắng bình minh cả, thế mà may mắn thay mình lại có một thói quen, giúp mình cứ tầm một vài tuần lại được ngắm bình minh một lần mấy bạn ạ. Đó là đi câu cá.
Hồi mình nhỏ xíu thì ba mình đã hay dắt mình đi câu cá rồi, cứ mỗi vài tuần lại đi một lần. Dân cần thủ đều thuộc nằm lòng một câu nói là “nhất chạng vạng, nhì rạng đông”, có nghĩa rằng bình minh và hoàng hôn là 2 thời điểm cá ăn mạnh nhất. Hoàng hôn thì trễ quá, mấy chỗ câu lại vắng vẻ nên ba mình thường dắt đi thật sớm. Lúc nhỏ mình ham vui mới đu theo ba thôi, nhưng dần dần thì cái thú vui câu kéo nó cũng ăn luôn vào máu mình. Giờ thì ba mình không còn nữa mình vẫn vậy, vẫn giữ cái sở thích “gia truyền” là xách cần đi câu, chỉ khác có một điều là ba mình chơi cần trúc còn mình chơi cần máy thôi.
Cứ khoảng 2 tuần 1 lần, mình lại thức dậy vào 2-3 giờ sáng để chuẩn bị và ra khỏi nhà từ lúc mặt trời chưa mọc. Mình thức sớm như vậy một phần là để đến điểm câu khi trời còn mát mẻ và câu được nhiều cá, phần còn lại là vì mình thích ngắm bình minh minh lên. Chỉ cần được thấy mặt trời ló dạng và những tia nắng đầu tiên trong ngày chiếu qua da thịt thì mọi sự mệt mỏi, chán chường trong tâm trí mình mình đều nhẹ nhàng tan đi. Sau đó thì dù cả buổi đi câu có bắt được con cá nào hay không thì mình vẫn cảm thấy thật sảng khoái, yêu đời.
Để Chủ Nhật có thể đi câu thì thứ 7 mình phải ngủ từ lúc 10 giờ tối như cái thời cách đây 15 năm. Ngủ sớm như vậy không được chơi game, xem phim thoải mái thì đúng là có khó chịu đấy, nhưng đó chỉ là cái giá nhỏ mà mình cần phải trả để có một ngày hôm sau tuyệt vời. Việc dậy sớm đối với mình ngày thường rất khó, nhưng riêng ngày chuẩn bị đi câu thì lại rất dễ dàng, điện thoại và máy tính có hấp dẫn đấn mấy mình cũng dẹp tụi nó qua 1 bên.
Tất nhiên nếu dậy sớm chỉ để đón bình minh thôi thì mình không thèm dậy sớm đâu, tuy nhiên nếu có thêm một chuyến đi câu cá với bạn bè thì mình chắc chắn có đủ động lực để dậy sớm, chẳng những sớm mà sớm tận 2-3 giờ sáng luôn.
Mình nghĩ ai cũng cần có thói quen định kỳ đi đón bình minh, vì nó tuyệt vời lắm
Thú thật với mấy bạn là mình cũng lười đi đón bình minh lắm. Đó là lý do mình thường tận dụng những chuyến đi câu để dậy sớm rồi đón bình minh luôn chứ không thể nào tự dậy sớm nổi. Nhưng mà mỗi lần đi ngắm bình minh như thế thì mình đều cảm thấy thật tuyệt vời mấy bạn ạ, cảm giác cứ như được ánh nắng ban mai ấm áp gột rửa cơ thể, làm mới lại nguồn năng lượng để mình có thể vững bước mà chinh phục những thử thách tiếp theo.
Các bạn nếu cũng không dậy sớm nổi giống mình thì cũng có thể áp dụng cách của mình để ngắm bình minh. Đó là tìm một sở thích, một thói quen để bạn có thể dậy sớm đón bình minh định kỳ. Thói quen đó không nhất thiết phải là đi câu cá như mình mà có thể là một thú vui nào đó như cắm trại, leo núi, chạy xe đạp hay bất cứ thứ gì khác cũng được, miễn là nó đủ sức để lôi bạn ra khỏi giường trong lúc mà hầu hết mọi người đều mê ngủ nhất.
Có thể ngay lúc bước chân xuống giường bạn đã bắt đầu cảm thấy hối hận vì từ bỏ giấc ngủ thân yêu. Tuy nhiên hãy tin mình đi, khi bình minh đến xua tan muộn phiền theo từng hạt nắng ban mai, dọn đường cho một ngày mới rực rỡ ánh dương bắt đầu thì bạn sẽ thấy lựa chọn của mình thật xứng đáng. Lúc đó thì chỉ cần hít một hơi không khí trong lành mát lạnh sương sớm thôi là cũng phê lắm rồi. Cảm ơn các bạn vì đã lắng nghe tâm sự của mình, chúc các bạn luôn khỏe mạnh và căng tràn sức sống nhé.
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như: