Vì sao game thủ có thể đổ cả núi tiền cho PC nhưng lại ngại mua game bản quyền?
Nghe nghịch lý đúng không anh em?
Không tiếc gì khi mua linh kiện PC nhưng lại chơi game crack để “tiết kiệm” là cách sống cực kỳ phổ biến của rất nhiều anh em game thủ. Hồi trước mình cũng vậy thôi nhưng sau này ý thức được mới thấy nó kì cục. Về bản chất thì game và PC đều là những sản phẩm được tạo ra để bán nhưng cách mà mọi người nghĩ khi bỏ tiền ra cho chúng lại rất khác nhau. Sau đây là vài dòng suy nghĩ của mình, ý kiến anh em thế nào thì cho mình biết với nhé.
Linh kiện PC, gaming gear là thứ mà chúng ta có thể cầm nắm, game thì không
Lối tư duy này tuy không đúng nhưng nó cũng dễ thông cảm. Đối với những thứ tồn tại dưới dạng vật chất, có thể cầm nắm thì chúng ta có thể dễ dàng cảm nhận được giá trị của nó hơn. Ví dụ như một con chuột thì anh em có thể cảm nhận được bề mặt của nó, chất lượng cao su của nó, cảm giác nhấn của nó. Bàn phím càng đắt tiền thì càng được build chắc chắn, keycap xịn hơn và cho cảm giác gõ tốt hơn… Nói đến linh kiện PC cũng vậy, một con GPU dòng cao cấp sẽ đẹp hơn, mát hơn con thuộc dòng bình dân cùng mã. RAM RGB thì có đèn chiếu chiếu, có giáp tản nhiệt các kiểu. CPU tuy không “ra mặt” nhưng dùng máy là biết liền.
Những thứ như vậy thường sẽ cho chúng ta một cảm giác chân thật hơn và dễ dàng để xuống tiền hơn so với một khối dữ liệu không tồn tại dưới dạng vật lý như một tựa game. Lối tư duy này có cái lý của nó và không thể trách anh em được. Tuy nhiên lối tư duy đó là sai anh em ạ, sai hoàn toàn luôn.
Để tạo ra được một thế giới trong game thì các nhà làm game sẽ phải viết code cho nó, phải vẽ texture cho nó từ cành cây ngọn cỏ cho đến thớ vải trên quần áo nhân vật, phải thiết kế và dựng lên những model 3D phức tạp, phải viết cốt truyện rồi tạo game play phải test đi rồi sửa lại nhiều lần… Để tạo ra một tựa game AAA thì các nhà làm game phải bỏ ra một lượng kinh phí khổng lồ lên đến hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu đô chứ không phải đơn giản đâu. Anh em nào học vẽ là biết, vẽ được một tấm ảnh chân dung khổ A4 như hình chụp với màu sắc đầy sẽ lấy của anh em cả hơn chục giờ công là chuyện bình thường. Ở đây người ta không chỉ vẽ đâu, họ tạo ra cả thế giới game với một câu chuyện đầy đủ đấy.
Giá trị của một tựa game nằm ở công sức mà người ta tạo ra nó cũng như trải nghiệm mà nó đem lại cho anh em. Nếu như anh em ra rạp để được trải nghiệm hình ảnh 4K, âm thanh vòm và không khí rạp phim mang lại thì giờ anh em cũng sẽ trả tiền để mua game bản quyền như vậy đấy.
Lối tư duy “dồn tiền vào những thứ bắt buộc phải mua, còn game thì có thể crack”
Thường thì game crack sẽ không cho trải nghiệm tốt như game bản quyền. Anh em tải xuống thì mất công tìm link, tải về thì phải xem hướng dẫn cài crack, cài crack thì cũng phải cẩn thận xem nó có bơm virus, mã độc, phần mềm quảng cáo hay gì đó vào máy mình không, game crack gần như chắc chắn không chơi được online… và nhiều thứ khác nữa.
Tuy nhiên cũng có một số game mà game crack có thể mang lại trải nghiệm gần như 100% so với game bản quyền, điển hình là những con game chỉ có campaign chứ không có chế độ online như Sekiro Shadow Die Twice, Shadow of Tomb Raider, Assassin’s Creed Odyssey… thì việc chơi game crack nghe có vẻ hợp lý hơn. Kiểu như “nếu game bản quyền không mang lại sự khác biệt thì tại sao phải chơi game bản quyền?” vậy đó. Thế nên thay vì mua game, nhiều anh em sẽ chọn dùng số tiền “tiết kiệm” được để build máy mạnh, nghe có vẻ hợp lý và một công đôi việc nhỉ? Nhưng mà thật ra là không đâu.
Câu chuyện nó không nằm ở lợi ích thực tế mà chúng ta có anh em ạ, nó thiên về vấn đề “liêm sỉ” nhiều hơn. Nếu như việc mấy ông cracker crack game và kiếm lợi từ đó giống như là ăn cắp, thì việc chơi game crack cũng giống như tiêu thụ hàng gian hoặc hôi của vậy. Anh em chơi game crack mà không có cảm giác tội lỗi thì chẳng qua là vì chưa ý thức được hành động của mình thôi. Sếp mình có kể hồi trước cũng chơi game crack dữ dằn lắm, nhưng giờ thì do cảm thấy tội lỗi nên đã quay về mua lại hết mấy con game ổng từng chơi crack để ủng hộ nhà phát triển cũng như cảm thấy nhẹ lòng hơn. Kết quả là sếp mình có một cái acc Steam xấp xỉ 300 game (đa số là game AAA) và hơn 400 nếu tính cả phần mềm đủ để làm bất kỳ ai cũng phải khiếp sợ.
Chơi game crack không phải là việc làm quá xấu xa đến mức mà chúng ta nên lôi nó ra để đánh giá một con người nhưng đồng thời nó cũng chẳng vinh quang gì. Người chơi game crack mà còn chút “liêm sỉ” sẽ không lôi việc nó không cho trải nghiệm khác biệt so với game bản quyền ra để làm lý do chơi game crack. Còn đối với một số ông cho rằng người khác ngu khi mua bản quyền trong khi đã có crack thì mình xin thua, đồng ý mình ngu luôn. Nhưng ít ra mình ngu mà có liêm sỉ!
Có lẽ chúng ta đã quá quen với việc chơi game crack
việc chơi crack quá dễ dàng so với việc bỏ tiền mua game bản quyền cũng là nguyên nhân dẫn đến vấn nạn crack game tràn lan, gây ảnh hưởng lớn đến doanh thu của các nhà làm game. Crack quá dễ dàng cũng sẽ khiến anh em bị quen, bị “chai sạn cảm xúc” với việc chơi game chùa, từ đó sẽ làm anh em cảm thấy tiếc, ngại xuống tiền khi mua game bản quyền. Trong khi đó thì PC lại không như vậy. Anh em bắt buộc phải bỏ tiền mới có máy và bỏ tiền càng nhiều thì máy càng mạnh, nó sẽ kích thích anh em “hiến máu” nhiều hơn.
Game thì quen chơi chùa trong khi đồ chơi PC thì quen với việc trả tiền. Thế nên nhiều anh em keo khi mua game và sộp khi mua PC cũng là điều dễ hiểu. Nhưng mà tính ra nó lại sai trái lắm anh em ạ. Game hay linh kiện PC đều là những sản phẩm mà nhà sản xuất phải bỏ công sức và tiền bạc để làm ra, chẳng qua là game nó là dữ liệu nên dễ bị đánh cắp và tuồn lậu ra bên ngoài nên anh em dễ dùng những sản phẩm phi pháp này mà thôi.
Trên đây là những ý kiến của mình về việc nhiều anh em không tiếc đổ tiền mua PC nhưng lại chuyên môn chơi game crack. Nếu anh em vẫn cảm thấy không vấn đề với việc chơi crack thì tùy anh em, mình không cấm anh em được và luật pháp Việt Nam cũng chưa động chạm gì đến người chơi game crack cả. Nhưng nếu anh em cảm thấy nhột khi đọc bài viết này thì hãy bắt đầu mua game bản quyền và hạn chế dần việc chơi game crack cho nó “bảo toàn lượng liêm sỉ” còn lại của anh em. Hoặc xa hơn nữa thì anh em có thể nghĩ đến chuyện “phục hồi liêm sỉ” bằng cách mua bản quyền những tựa game đã từng chơi crack.