Chê mình chơi game đến nghiện, nhưng mẹ cày game điện thoại còn siêng hơn cả mình
Làm con khó lắm phải đâu chuyện đùa, điển hình là việc mình chơi game thì không được, nhưng mẹ chơi Candy Crush Saga đến hơn 2000 level thì vẫn okela.
Đâu phải chỉ có đám tụi mình mới biết chơi game, nhìn “bậc sinh thành” chơi game rồi mới thấy đúng là không đùa được đâu mấy bạn ạ. Nhớ ngày còn bé, cứ mỗi lần mình chơi game là mẹ sẽ cằn nhằn, than phiền vì không thấy mình học hành phụ giúp gì, chỉ chăm chăm nhìn màn hình chơi suốt thôi. Lúc đó mẹ hay lấy ví dụ là mẹ không chơi game vẫn vui vẻ, còn mình cứ cắm đầu vào game rồi coi chừng nghiện giống mấy đứa hay bị đưa lên TV. Cơ mà đó là lúc xưa thôi, đã qua lâu rồi các bạn ạ, giờ mẹ mình có thể cầm điện thoại cày game bất cứ lúc nào, cày riết mà mình không cản được luôn.
Từ ý nghĩ ngây ngô ban đầu, mình chỉ định rủ mẹ chơi game để mẹ ít khi cằn nhằn mình
Nghĩ lại đúng là con nít, ngày bé vì hay nghe mẹ nói mình chơi nhiều rồi có ngày nghiện game, mình rủ mẹ mình chơi chung luôn cho có tụ. Với suy nghĩ lúc đó của mình, chỉ cần 2 mẹ con có chung sở thích là cái gì cũng dễ nói, vì mẹ đã hiểu cảm giác của mình rồi. Mẹ sẽ hiểu là mình không nghiện game, chẳng qua chơi nhiều bị cuốn nên vậy thôi, như thế thì xin mẹ cho chơi game cũng sẽ dễ hơn.
Vậy là mình rủ mẹ làm quen với Zing Me, bạn cũng biết đó, mấy game nhỏ trên Zing Me hồi đó nhiều lắm, từ trồng cây tới nuôi thú ảo, mở nhà hàng,… cái gì cũng có, và lúc nào cũng đông người chơi hết. Vậy nên khi rủ mẹ chơi Zing Me mình thấy mẹ khá thích, thế là yên tâm thở phào, như vậy sau này mình giải trí trên này cũng không lo bị ăn mắng nữa.
Mình nhớ hồi đó trò mẹ thích chơi nhất là Khu vườn trên mây, mẹ mình chơi siêu đến nỗi sưu tầm chậu cây hiếm còn ghê hơn cả mình, đỉnh điểm là mẹ cách xa mình cả chục cấp luôn. Rồi cả game Nông trại, game Nhà hàng vui vẻ,… có lẽ nguyên kho game của Zing Me mẹ mình đều thử qua hết rồi, nhiều lúc mẹ chơi hăng quá còn lấn sang giờ chơi của mình luôn.
Sau đó Zing Me đóng cửa, vậy là mẹ mình chuyển sang chơi game điện thoại. Vốn không thích chơi những game hành động đua xe, vậy nên như bao bà mẹ khác, mẹ mình bắt đầu chuyển sang chơi Candy Crush Saga.
…Đến lúc mình nhận ra thì đã muộn, giờ mẹ chơi game còn nhiều hơn cả mình nữa
Phải nói vớ trúng cái game này là đúng bài của mẹ mình luôn, dường như lúc nào mình thấy mẹ rảnh thì cũng là đang chơi Candy Crush Saga. Thật lòng thì mình không thích tựa game này cho lắm, vì càng lên cấp cao càng khó, lại còn phải chờ thời gian hồi mạng, cơ bản là chẳng thể tính toán gì được. Để qua được màn cấp cao ngoại trừ trình độ thì phần lớn còn nhờ vào độ may mắn nữa, hên thì qua màn, xui thì chơi lại tới nản luôn. Mà kể cũng lạ, cứ mỗi lần đổi điện thoại là mẹ lại tạo nick mới, mình cũng chẳng hiểu tại sao nhưng chắc là do mẹ thích thế, như hiện tại thì mẹ mình cày Candy Crush Saga tới hơn 2000 level rồi.
Thật lòng mà nói thì mình thấy mẹ cày game còn nhiều hơn cả mình, lúc trước mình đi học thì một ngày quẩy được 2-3 tiếng, giờ đi làm thì có ngày mình chẳng sờ được miếng game nào luôn. Thế mà mình vẫn thấy mẹ chơi đều đều, lâu lâu đổi gió thì đánh Caro Online, chăm nông trại, lướt Tiktok, hát Karaoke,… tóm lại là mình thấy mẹ rất rảnh. Nhìn lại mình, chẳng biết tới lúc nào mới có thể giải trí thả ga được như mẹ nữa.
Cơ mà chuyện đáng nói đó là, mỗi lần mình nói mẹ nghiện Candy Crush Saga rồi thì thể nào cũng mẹ cũng không chịu, mẹ nói đó chỉ là sở thích mà thôi. Mấy bạn thấy ngang trái không? Ngày bé mình cũng giải thích như thế thì mẹ mình bắt mình xuống máy không cho chơi bằng được ý, công bằng ở đâu chứ.
“Nhỏ không chơi giờ chơi bù”, giờ mình thấy mẹ cày game còn nhiều hơn cả mình, nhưng vẫn là không bị nghiện đâu nha
Vốn muốn rủ mẹ cày game để mẹ cũng giống như mình, không ý kiến chuyện mình lên máy chiến game nữa. Nhưng có lẽ là mình đã tính lầm, giờ thì mẹ chơi game còn chăm hơn cả mình, mình mà ghẹo “mẹ nghiện game rồi” thì mẹ bơ luôn. Nhớ ngày bé mình cũng nói y chang thế mà mẹ chẳng tin bao giờ, cứ sợ mình bị nghiện. Nghĩ mà nước mắt nuốt ngược vào trong, sầu ghê lắm mấy bạn ạ.
Dường như hai chữ “nghiện game” nó đã đi vào dĩ vãng cùng tuổi thơ của mình. Giờ mình lớn rồi mẹ cũng chẳng lấy hai chữ đó ra phàn nàn mình nữa, nhưng nếu mình chọc mẹ là “nghiện game” thì còn lâu mẹ mới chịu thua. Tóm lại là, dù mẹ có siêng cày game đến thế nào thì vẫn là trường hợp đặc biệt, chơi game không bao giờ nghiện nha.
Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, mình nghĩ nhờ rủ mẹ chơi game vậy mà hay, ít nhất là mình thấy mẹ mình thoải mái và cười nhiều hơn. Mình chẳng giúp gì được cho mẹ nhiều, nhưng ít nhất thấy mẹ có thứ để giải trí, ít để tâm sự trong lòng vậy mình cũng vui lây. Lâu lâu chọc mẹ thế thôi chứ mình vẫn thương mẹ lắm, tính ra thì ngày bé cản mình chơi game cũng là vì mẹ muốn tốt cho mình cả mà.
Mình nghĩ nhiều bạn gặp trường hợp giống như mình lắm, cũng có những người mẹ đặc biệt không bao giờ nghiện game nhưng chơi Candy Crush Saga thì chẳng ngán ai. Còn bạn thì sao? Nếu mẹ bạn cũng là một “chiến thần cày game”, hãy comment bên dưới chia sẻ với mình nha.
Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã xem bài viết này của mình, hẹn gặp lại bạn lần tới và chúc bạn có một ngày thật tuyệt vời nhé!
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như:
- Có internet và PC, mình vuột mất những ngày thơ ngây dại muốn ôm lấy cả thiên nhiên
- Web game đối với mình là cả một khung trời tuổi thơ
- Tuổi thọ của smartphone là bao lâu? Đây là câu trả lời cho bạn
- Mời các bạn quay về tuổi thơ đầy hoài niệm với logo Google nhảy cà tưng y như logo DVD “huyền thoại”
Mời các bạn theo dõi fanpage của chúng mình theo đường link dưới đây để cập nhật những tin tức về game, công nghệ và nhiều thông tin thú vị khác nữa nhé!