Hồi nhỏ mình thích game cày cuốc lắm, đến khi lớn rồi nghe “cày cuốc” là chạy ngay
Từ lúc mới bắt đầu biết chơi game là mình đã thích mấy tựa game cày cuốc rồi, thậm chí game nào ít yếu tố cày cuốc là mình không muốn chơi luôn. Tuy nhiên con người ai rồi cũng phải khác. Giờ mình nghe đến “cày cuốc” là đã thấy sợ rồi, đừng nói gì đến chơi. Lý do vì sao lại như thế thì mời mấy bạn lắng nghe mình tâm sự nha.
Hồi nhỏ mình thích chơi game cày, thích cảm giác tự hào khi nhìn lại acc sau quá trình cày cuốc
Nhìn lại thành quả sau thời gian dài nỗ lực thì ai lại không thích đúng không mấy bạn? Mình cũng vậy, chơi một tựa game rồi thấy nhân vật của mình ngày càng mạnh hơn, dần chinh phục được những kẻ địch trước đó mình không thể là điều khiến mình rất thích thú.
Như đã chia sẻ trong nhiều video khác, tựa game online đầu tiên mình chơi là Gunny. Như bao tựa game khác của Trung Quốc, game này cũng rất chú trọng yếu tố cày cuốc, còn nếu muốn đỡ phải cày bừa mệt mỏi thì bạn sẽ phải nạp nhiều nhiều vào. Đây chính là kiểu game mình thích vì nó cho mình cẩm giác thành công, thỏa mãn mỗi khi nhìn lại nhân vật của mình. Mỗi lần nhìn vào lực chiến, những món trang bị, phụ kiện thời trang thì mình lại nhớ về việc mình đã từng khổ sở như thế nào để có được chúng và thỏa mãn như thế nào mỗi khi lấy được.
Sau đó mình cũng quay sang trải nghiệm nhiều tựa game khác, đủ thể loại. Tuy nhiên những tựa game mình thích nhất cũng đều chú trọng yếu tố cày cuốc. Tựa game cày cuốc mà mình chơi gần nhất là Blade and Soul. Mình đã có một quãng thời gian tuyệt đẹp cùng mấy người anh em cùng bang hội và những người bạn quen từ trong game. Tuy nhiên cách đây vài năm, kể từ khi mình có một công việc ổn định thì mọi chuyện nó lại khác.
Lớn rồi thời gian dành cho game cũng ít lại, giờ bảo cày cuốc là mình ngán lắm luôn
Ai rồi cũng phải lớn mà. Sau khi có công việc ổn định thì mình cũng bớt chơi game lại, thậm chí có những khoảng thời gian mình không động đến game luôn. Đi làm về đã mệt rồi, mình không còn hứng thú vào game để căng não ra mà hơn thua với người khác nữa. Những lúc như thế mình chỉ muốn xem phim hoặc đọc tiểu thuyết cho nó nhẹ đầu thôi.
Tất nhiên, do game nó đã ăn vào máu rồi nên mình cũng không thể nghỉ chơi game mãi được. Thiếu game một lúc thì được chứ mình không cai game được, và quan trọng hơn nữa mà mình cũng chẳng muốn cai. Thế nên đi làm được một thời gian, thấy tối ưu được công việc và có thêm thời gian chơi game rồi thì mình lại chơi game tiếp. Nhưng mà chơi game khi đã có công việc rồi nó cũng khác với khi chỉ ở nhà chơi game mấy bạn ạ.
Ngày xưa mình có thể cày game 8 tiếng mỗi ngày, giờ thì chỉ còn trung bình thầm 2-3 tiếng mà thôi. Tất nhiên, nếu mình dùng tiền để bù cho công sức cày cuốc thì acc của mình cũng sẽ tăng sức mạnh nhanh đấy, thậm chí nhanh hơn rất nhiều so với kiểu cày chay khi xưa. Tuy nhiên vấn đề là mình không muốn dấn thân vào những cuộc cày cuốc quên tháng ngày nữa. Nghĩ tới cái cảnh mỗi ngày phải tranh thủ làm nhiệm vụ, canh giờ chạy sự kiện và làm mấy hoạt động bang hội trong mấy tựa game là mình thấy ngán rồi.
Mình thích game nào cho mình tự do, không phải cày liên tục như ngày xưa
Giờ mình thích game nào có thể cho mình được tự do cơ. Mình muốn game phải cho mình thích chơi lúc nào thì chơi, nghỉ lúc nào thì nghỉ, hôm nào tự nhiên chán, bỏ game hoặc chuyển sang game khác một thời gian thì acc mình cũng không bị thọt khi mình quay trở lại. Những tựa game cày cuốc ngày xưa mình chơi giống như một cô người yêu thích kiểm soát mọi thứ trong cuộc sống của mình vậy, hôm nào cũng như hôm nào, đều phải dành hết thời gian cho cô ấy. Những tựa game bây giờ mình chơi thì khác, chúng như một cô nàng dễ tính, không thích ràng buộc và luôn chào đón mình mỗi khi mình đến bên cô ấy.
Mình biết nhiều bạn sẽ thắc mắc khi đọc đến đây. Rõ ràng là trong những bài viết trước, mình đã khẳng định game tủ là World of Tanks rồi, và nó cũng là một tựa game đặt nặng yếu tố cày cuốc, giờ nói ngược lại có vẻ không hợp lý. Ừ thì đúng là chơi WoT cần cày cuốc thật nhưng nó đặc biệt ở chỗ là sức mạnh của xe tăng có giới hạn, không phải càng cày nó sẽ càng mạnh. Game chỉ có 10 cấp xe tăng, và khi đã chạm đến cấp cuối của một dòng xe (mình cày thường mất một vài tuần mỗi dòng) thì bạn sẽ dừng lại ở đó để chơi nó hoặc tiếp tục chuyển sang cày thêm dòng khác. Hơn nữa khi đang còn cày ở cấp thấp thì bạn cũng chỉ gặp những đối thủ xứng tầm thôi, không bị thế gian vùi dập như nhiều tựa game khác. Đây cũng chính là một trong những lý do lớn khiến mình gắn bó với tựa game này cả chục năm nay.
Trên đây là góc nhìn của mình về game cày cuốc. Ai lớn rồi cũng phải khác, và có lẽ mình của bây giờ không còn phù hợp với thể loại game đó nữa. Cảm ơn các bạn vì đã lắng nghe tâm sự của mình. Chúc các bạn luôn vui vẻ với những tựa game tủ của mình nhé.
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như:
- Phím cơ không đơn giản là bàn phím, nó là thứ “chấp niệm” của những ai đã từng trải nghiệm
- Vì sao tai nghe giả da bị “nổ” còn da thật thì không?
Mời các bạn theo dõi fanpage của chúng mình theo đường link dưới đây để cập nhật những tin tức về game, công nghệ và nhiều thông tin thú vị khác nữa nhé!