Mình có một thời cày game chẳng biết tháng năm để rồi nhận ra nhiều điều từ nó
Đã là game thủ thì khó mà tránh khỏi một thời mê game đến quên ăn quên ngủ. Mình cũng vậy, cũng từng cày game như thể nó là điều ý nghĩa duy nhất trên đời mà mình có thể làm. Tuy nhiên cái gì nhiều quá cũng không tốt, thời mê game đã cho mình những bài học để từ đó thay đổi mình mãi mãi về sau. Dưới đây mình xin được chia sẻ về những điều mà mình đã nhận ra sau một thời nghiện game như thế, hy vọng nó sẽ giúp ích được cho các bạn.
Cái giá mình phải trả khi cày game không kiểm soát là sức khỏe, cả về thể chất lẫn tinh thần, cùng với đó là cơ hội để có một thanh xuân đáng nhớ
Đã từng có những thời điểm mình cày game rất kinh khủng. Ghê nhất phải kể đến hồi Hè năm lớp 8 chuẩn bị lên lớp 9 của mình. Lúc đó mình mê World of Tanks kinh khủng, nói là nghiện luôn cũng không sai. Khi đó mình cày một ngày 10-12 tiếng, có hôm đến tận 16 tiếng luôn. Lúc đó mình mở mắt ra là đã bật game lên chiến, mà nhắm mắt lại là chỉ có đi ngủ.
Cày game trên 10 tiếng một ngày và cày trong hàng tháng trời, mình phải trả giá bằng việc để sức khỏe tuột không phanh mấy bạn ạ. Cái dễ thấy nhất là mình luôn trong tình trạng mệt mỏi và khả năng tập trung ngày càng kém đi, khả năng ghi nhớ cũng ngày một tồi tệ do ngủ không đủ giấc. Cột sống mình cũng gù do ngồi sai tư thế và ngồi quá lâu, mông thì lúc nào cũng sần sùi do nổi sảy. Mắt mình ngày một kém và hễ ngồi làm việc gì đó cần tập trung cao độ (ngoài chơi game) thì chỉ cần tầm nửa tiếng đến một tiếng là mình đã thấy nhức đầu.
Đó là về phần sức khỏe thể chất, sức khỏe tinh thần tuy khó thấy hơn nhưng mình vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng. Trong những đợt cày game bạt mạng không biết tháng năm thì tinh thần mình luôn rất uể oải, lười biếng, chẳng muốn làm gì ngoài chuyện chơi game cả. Đã vậy càng chơi mình lại càng cảm thấy xuống tinh thần.
Sức khỏe sa sút, tinh thần cũng vậy, mình suốt ngày cắm đầu vào game mà bỏ đi nhiều cơ hội để có một thanh xuân đáng nhớ. Còn nhớ hồi hè năm lớp 8 thì mình hầu như không di chơi với bạn bè hay bước chân ra khỏi nhà, và mùa hè cuối cùng của cấp 2 đã trôi qua một cách chẳng thể nào tẻ nhạt hơn. Lúc chơi game thì tất nhiên là mình thấy vui chứ, nhưng giờ nghĩ lại mình thấy mình như một con zombie vậy.
Nhớ khoảng 1 năm kể từ khi mình thi tốt nghiệp cấp 3 xong cũng vậy. Trong lúc đám bạn bè cùng trang lứa tuổi 18-19 yêu đương nhăng nhít và viết nên những dòng nhật ký thanh xuân đẹp đẽ thì mình lại dùng hết thời gian rảnh để chơi Blade and Soul, chơi như trả nợ vậy, chơi không thấy ngày mai luôn. Tất nhiên là mình cũng có những kỉ niệm vui vẻ cùng anh em trong bang hội nhưng vấn đề là ngoài những thứ đó ra thì mình đáng lẽ cũng có thể làm thêm những chuyện khác cho cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Điều duy nhất khiến mình cảm thấy may mắn trong 2 giai đoạn cày game chẳng biết tháng năm đó là mình đã không tốn hết cả tuổi trẻ cho chúng.
Chơi game tốt hay xấu là do cách chúng ta chơi, miễn kiểm soát được nó thì nó luôn là tốt
Năm 17 tuổi mình mua được dàn máy tính đầu tiên, và 3 năm sau đó thì mình mua dàn thứ 2. Những lúc để dành tiền mua PC như thế thì mình chơi game rất có chừng mực mấy bạn ạ. Một ngày vài ba tiếng thấy vừa đủ vui là thôi chứ không cố cày càng nhiều càng tốt như hồi trước nữa, vì lúc đó mình có một mục tiêu quan trọng hơn. Mình biết nếu tập trung làm việc nghiêm chỉnh thì mình sẽ giữ được công việc, mua được máy xịn hơn để chơi game và nạp game cũng là chuyện dễ dàng.
Lúc đó game không phải hề khiến mình trở nên tệ đi, ngược lại nó là nguồn giải trí tuyệt vời, giúp mình có thêm động lực, nuôi dưỡng đam mê và kiên trì với mục tiêu phía trước. Việc giờ này mình được ngồi đây chém gió về những điều mình thích nhưng vẫn có tiền là thành quả của một quá trình cố gắng mà game chính là động lực.
Đối với những gì đã trải qua thì việc cày game đối với mình như một thanh kiếm 2 lưỡi vậy, nó có thể làm tha hóa con người nhưng cũng có thể trở thành động lực để con người cố gắng đạt được những điều tốt đẹp hơn. Vấn đề ở đây là liệu chúng ta sẽ chọn vung thanh kiếm ấy theo hướng nào mà thôi.
Mình thì giờ vẫn cày game thôi, nhưng nó ít quan trọng hơn và khiến lối sống mình tích cực hơn, lành mạnh hơn
Giờ mình có thể tự hào mà khẳng định với mấy bạn luôn là mình đã kiểm soát được việc cày game của bản thân, khiến nó trở nên tích cực cho cuộc sống của mình. Nếu như ngày xưa mình cày không bao giờ thấy đủ thì bây giờ mình chơi vừa đủ thôi, thấy mệt là dừng chứ không cày cố. Nếu như ngày xưa mình chơi game trong tất cả những ngày nghỉ thì bây giờ mình thích đi ra ngoài vận động, hít thở khi trời và tạo ra kỉ niệm với những chuyến đi xa, ngày thường mình mới ở nhà chơi game. Nếu như ngày xưa game là tất cả với mình thì bây giờ nó đơn giản là một nguồn giải trí, là một phần cuộc sống chứ không quyết định cuộc sống của mình.
Qua bài viết này, mình muốn gửi lời khuyên đến các bạn, đặc biệt là các bạn học sinh, sinh viên rằng nếu vẫn còn đang ở trong tình trạng của mình năm xưa thì hãy nhìn theo vết xe đổ của mình mà tránh. Đừng để bản thân sa lầy vào nghiện game, vì game chỉ tốt khi chúng ta không nghiện nó. Tất nhiên việc lựa chọn như thế nào đều là của các bạn, chỉ là mình đã trải qua rồi, mình thấy vậy là đúng và mình khuyên thôi. Cảm ơn các bạn vì đã quan tâm theo dõi và chúc các bạn luôn khỏe mạnh nhé!
Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như:
- Bạn sẽ làm gì khi rủ hoài mà bạn không chịu chơi game chung? Sau đây là cách của mình
- Chia sẻ về việc chơi game max cấu hình – Thú vui tốn tiền mà lại dễ ghiền khó bỏ
- Chia sẻ trải nghiệm xem phim 144p: Cũng không quá tệ và nó cho mình những bài học hay
- Xưa ghét lắm nhưng giờ chơi game mà không quay “gacha” mình lại thấy nó thiếu thiếu
- Nhiều năm rồi mới có ngày mình chơi game cả chục tiếng, vui đấy nhưng mệt muốn xỉu ngang